
Lóa mắt vì đề
Lóa mắt một ăn bảy mươi Tưởng như bốc được của người ta cho Ngày đêm cứ mộng cứ mơ Đất đai đem bán để lo chơi đề Chuyện đề chết mệt chết mê Nhầm
Lóa mắt một ăn bảy mươi Tưởng như bốc được của người ta cho Ngày đêm cứ mộng cứ mơ Đất đai đem bán để lo chơi đề Chuyện đề chết mệt chết mê Nhầm
Cạo mủ lúc này lương chẳng cao Nhưng mà kế hoạch đã được giao Suốt đời gắn bó cùng doanh nghiệp Đổi mới đi lên đáng tự hào. Nguyễn Văn Nhận Nắng lên Anh ơi
Tháng mười một lách tách hạt su rơi Mùa hạt vui mùa trẻ thơ xúm xít Thoăn thoắt tay, chân giẫm lá giòn tan Gió thốc vào muôn vạn hàng tăm tắp Chợt khua vang
Anh không học y khoa Em không là điều dưỡng Chuyên ngành của đôi ta Là cây trồng và đất Anh là trắng-vàng-hồng Sương mai và loét miệng Em hạt giống ghép mầm Ươm nuôi
Nơi đây thầy Nguyễn Tất Thành Một thời sáng chiều đến lớp Phận làm trai – phận người dân mất nước Nên bài dạy của Người khắc khoải biết bao nhiêu Có lẽ ngày Người
Anh nọ vừa đội đèn pin rọi, vừa cạo mủ. Cạo được một lúc thì bị mất phương hướng (do dư âm của tiệc rượu chiều qua còn … tê tê). Thay vì di chuyển
CSVN – Chiếc lá vàng ủ rũ buồn thiu, tự trách mình: Ôi giá như! Trời cuối thu từng cơn gió nhẹ nhàng dưới những tán lá cao su, những người công nhân đang miệt mài
– Hết tháng 10 rồi ông cạo được bao nhiêu phần trăm kế hoạch rồi, hoàn thành chưa? – Mới được có tám mấy phần trăm hà. Năm nay đầu mùa thì nắng hạn, cuối
Ba năm đậu, bắp xen canh Cao su không cỏ vươn cành nẩy hoa Cuộc sống no đủ muôn nhà Công nhân cạo lại chợ xa chợ gần Đấy là thiết thực việc cần Người
Khi tôi đến nông trường cao su Đất đỏ Ba dan gió bụi mù Cô gái đầu tiên tôi đã gặp Là người thợ cạo mủ trong lô Cô đi thoăn thoắt dưới vòm cây
Lóa mắt một ăn bảy mươi Tưởng như bốc được của người ta cho Ngày đêm cứ mộng cứ mơ Đất đai đem bán để
Cạo mủ lúc này lương chẳng cao Nhưng mà kế hoạch đã được giao Suốt đời gắn bó cùng doanh nghiệp Đổi mới đi lên
Tháng mười một lách tách hạt su rơi Mùa hạt vui mùa trẻ thơ xúm xít Thoăn thoắt tay, chân giẫm lá giòn tan Gió
Anh không học y khoa Em không là điều dưỡng Chuyên ngành của đôi ta Là cây trồng và đất Anh là trắng-vàng-hồng Sương mai
Nơi đây thầy Nguyễn Tất Thành Một thời sáng chiều đến lớp Phận làm trai – phận người dân mất nước Nên bài dạy của
Anh nọ vừa đội đèn pin rọi, vừa cạo mủ. Cạo được một lúc thì bị mất phương hướng (do dư âm của tiệc rượu
CSVN – Chiếc lá vàng ủ rũ buồn thiu, tự trách mình: Ôi giá như! Trời cuối thu từng cơn gió nhẹ nhàng dưới những
– Hết tháng 10 rồi ông cạo được bao nhiêu phần trăm kế hoạch rồi, hoàn thành chưa? – Mới được có tám mấy phần
Ba năm đậu, bắp xen canh Cao su không cỏ vươn cành nẩy hoa Cuộc sống no đủ muôn nhà Công nhân cạo lại chợ
Khi tôi đến nông trường cao su Đất đỏ Ba dan gió bụi mù Cô gái đầu tiên tôi đã gặp Là người thợ cạo
Lóa mắt một ăn bảy mươi Tưởng như bốc được của người ta cho Ngày đêm cứ mộng cứ mơ
Cạo mủ lúc này lương chẳng cao Nhưng mà kế hoạch đã được giao Suốt đời gắn bó cùng doanh
Tháng mười một lách tách hạt su rơi Mùa hạt vui mùa trẻ thơ xúm xít Thoăn thoắt tay, chân
Anh không học y khoa Em không là điều dưỡng Chuyên ngành của đôi ta Là cây trồng và đất
Nơi đây thầy Nguyễn Tất Thành Một thời sáng chiều đến lớp Phận làm trai – phận người dân mất
Anh nọ vừa đội đèn pin rọi, vừa cạo mủ. Cạo được một lúc thì bị mất phương hướng (do
CSVN – Chiếc lá vàng ủ rũ buồn thiu, tự trách mình: Ôi giá như! Trời cuối thu từng cơn
– Hết tháng 10 rồi ông cạo được bao nhiêu phần trăm kế hoạch rồi, hoàn thành chưa? – Mới
Ba năm đậu, bắp xen canh Cao su không cỏ vươn cành nẩy hoa Cuộc sống no đủ muôn nhà
Khi tôi đến nông trường cao su Đất đỏ Ba dan gió bụi mù Cô gái đầu tiên tôi đã
Trang thông tin điện tử của Tập đoàn Công nghiệp Cao su Việt Nam
Giấy phép thiết lập trang thông tin điện tử tổng hợp trên mạng số: 28/GP-TTĐT, cấp ngày 09 tháng 04 năm 2015